Đã một ngày
rồi chẳng gặp em,
Nghe như
sông cạn đá đang chìm.
Nghe như gió
cuốn mưa cuồn cuộn,
Cũng giống
như trời hút bóng chim.
Có lẽ hơi buồn
nên nghĩ thế,
Chứ em nào
phải bão cuồng dâng.
Phải đâu
sóng lớn vô cùng lớn.
Làm đắm thuyền
anh xuống đáy cùng.
Nhưng không
có sóng không giông tố,
Vẫn khiến
tình anh mãi ngã nghiêng.
Có lẽ rồi
hôm nào sẽ gặp,
Thuyền anh đậu
được bến bình yên.
Thôi nhé vẫn
ngày ta mỗi nhắn,
Dù trên con
chữ vẫn làm vui.
Chỉ có hôm
qua chưa được gặp,
Buồn quá làm
ai nhớ mất rồi.
Cho gửi ân
tình lên đáy mắt,
Trăm nghìn
thương nhớ lộng màu duyên.
Để nhắc cho
em lời vẫn thắm,
CHỈ NGẮM EM
THÔI CŨNG ĐỠ GHIỀN !