Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2019

THẾ ĐẤY
Thế đấy
mắt huyền hay dáng thơm,
Má hồng nên nhớ vị môi hôn.
Lung linh giọt nắng trên mi nhỏ,
Ngàn cánh mây mềm đang tỏa hương.
Thế đấy
ân tình như tuyết sương,
Để vừa lạnh giá lẫn thân thương.
Để mong manh khói về sâu thẳm,
Và để yêu trên vạn nẽo đường.
Thế đấy
dáng nồng hương sớm mai,
Cho lòng xiêu lạc đến ngàn mây.
Có chăng ôm xiết bờ vai nhẹ,
Để thấy mình yêu tận phút này.
Thế đấy
muôn trùng đâu giấu tên,
Khi từ xa lắc đã làm nên.
Dáng em làm nắng thêm huyền thoại,
Làm chết đâu hồn ai giữa đêm.
Thế đấy
cho tôi gửi mấy lời,
Bởi tình tôi đã hóa trùng khơi.
Bay theo con sóng vô cùng tận,
Ghi dấu tình em đến một đời.
Thế đấy
sông dài hay biển rộng,
Chan chứa theo em đến một đời.
Để hết mây trời theo gió lộng,
Mới vừa đủ rộng chứa tình tôi...
Thế đấy
tôi mừng sinh nhật em,
Bằng tình lồng lộng ở trong tim.
Gửi em một nụ hôn nồng cháy,
Là cả tình yêu tôi viết nên.
28/12/2019
THƠ CHO
NGÀY SINH NHẬT EM
Ngỡ như nắng đang về,
lung linh chiều tráng lệ,
Ngỡ như sẽ hiền ngoan,
trong ánh mắt nâu huyền.
Ngỡ như sẽ muôn trùng,
đã làm chùng cô lẻ,
Ngỡ như vẫn còn đây,
hương theo gió nhẹ mềm.

Đây một nụ cười duyên,
vừa theo em thêm tuổi,
Đây một nụ hoa đời,
xin ngắt vội tặng em.
Đây thương nhớ một trời,
anh đem về tươi mới,
Ủ ấm trái tim mình,
ủ ấm một chiều êm.
Xin đừng hỏi vì sao,
trong tình yêu diễm tuyệt,
Xin đừng ngắm thời gian,
đang nhòe nhoẹt chiều mây.
Xin đừng níu đời đi,
dẫu môi hồng mắt biếc,
Mai sau có còn nhau,
là thương nhớ vơi đầy.
Em nhé dấu thời gian,
không phai nhòa trong nhớ,
Em là mãi một đời,
yêu dấu của lòng anh.
28/12/2018
BÀI THƠ TRỄ
CHO NGÀY SINH NHẬT EM
( 28/12 )
Hãy để nụ cười em tỏa sáng,
Như mây như nắng vẫn còn ngoan.
Như xuân đang biếc trên cành lộc,
Như lá còn xanh chẳng úa vàng.
Em mãi đẹp ngời như ánh trăng,
Còn đang tươi mát một đêm rằm.
Cho tôi đứng ngắm bên thềm vắng,
Cứ tưởng rằng em đang đến thăm.
Em vẫn là hương đang tỏa thơm,
Chiều nao say nắng ở trong vườn.
Cho bao cánh bướm nghiêng gần hết,
Còn một nụ cười ai vấn vương.
Đẹp mãi trong lòng tôi thế thôi,
Để mềm bên nhớ một làn môi.
Và xiêu xiêu gió trên dòng tóc,
Để mắt em như đã thoáng cười.
Cho tôi gửi nắng chiều nghiêng bóng,
Đem ngát tình trong sinh nhật em.
Đẹp mãi, hiền ngoan, và rất nhẹ,
Dịu dàng nhưng chẳng thiếu hồn nhiên.
Nhưng sẽ thật lòng rằng rất thiếu,
Một nụ hôn nồng say đến em.
29/12/2017

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2019


NGẪU HỨNG THƠ
nhẹ nhàng như nắng vừa tan,
như mây vừa tím
như trăng vừa tròn.
dịu dàng như dáng mi giòn,
như nghiêng mắt biếc
như ngon môi hồng.
chiều buông
như một cơn giông,
để bao lữ khách
say lòng theo mưa.
ngỡ ngàng
gợi cánh mây thưa,
vén ra để hỏi
vì chưa muốn về.
đợi vầng trăng rạng sao khuê,
như em đang đứng bên lề gió mây.
ờ mai như cánh hoa lay,
để tôi vẫn nhớ bên này còn em.

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

NGẪN NGƠ
ngẫn ngơ chẳng biết nắng về đâu,
chỉ biết chiều ni gió thổi nhàu.
bên những con đường chen dấu bụi,
nhọc nhằn theo những bước chân mau.
góc phố hình như cũng mĩm cười,
theo chàng đi nhịp bước chân lơi.
đâu đây có tiếng chim vừa hót,
có vẻ như chàng đang nhớ ai .
biết nhớ ai mà sao mắt ngây,
bên trong kính cận nỗi mơ đầy.
tự nhiên xa vắng trong tiềm thức,
một dáng ai hiền như mới đây.
cứ màu hoa nở như màu áo,
cứ để lòng ai ngập gió lùa.
nhìn nghiêng hết cả chiều xanh lá,
để thấy tiếng cười ai thoáng đưa.
để phải ngẫn ngơ
để phải nhìn,
để đời nguyên vẹn áng thơ trinh.
em ơi,
mai hết ngàn sao rụng,
tôi hái mây trời đem đến em.
MƯA VỀ
NHỚ EM
Có phải mưa về trên phố nhỏ,
Cho nên làm ướt cánh hoa chiều.
Bên hiên hàng xóm nơi đầu ngõ,
Một ánh mắt nào đang ngóng theo.
Có gió nhẹ lùa qua suối tóc,
Ngỡ như ai vuốt tóc người thương.
Mà sao gió chẳng cho mình gửi,
Một nụ hôn mềm đang ngát hương.
Lất phất giọt mưa rơi ướt sân,
Để làm khơi lại những bâng khuâng.
Trong heo may lạnh trăng vừa khuất,
Văng vẵng chuông chùa xa mới ngân.
Từ trong cô quạnh đã nghe sầu,
Nỗi nhớ em về nơi đáy sâu.
Có phải con tim còn rớt nhịp,
Mong làm xóa lấp vạn niềm đau.
Hạnh phúc là nơi tôi có em,
Dù mưa hay nắng , sáng hay đêm.
Là trong veo của tình tôi lại,
Hòa nhịp mùa yêu khi ngủ yên.
Là của một đời say ánh mắt,
Say cả màu môi khi mới hôn...

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2019

ĐÊM SÓC TRĂNG
NHỚ NẮNG SÔNG HÀN.
Đêm Sóc Trăng nhớ nắng sông Hàn,
Nhớ chiều đang gọi gió thu sang.
Nhớ ai dáng vẫn hiền như thế,
Một sớm hôm nào trên bến trăng.
Bâng khuâng đi giữa mù sương sớm,
Nghe tiếng chim kêu vọng đất trời.
Cứ tưởng tiếng cười ai cuối phố,
Cho mình giục giã bước nhanh thôi.
Nhạt ánh sao khuya giữa ngút ngàn,
Đường dài soi chiếc bóng mênh mang.
Ước gì... em vẫn bên mình nhỉ,
Như một hôm nào bên bến ngang.
Hương cỏ bềnh bồng theo gió qua,
Ấm nồng như có dáng chiều hoa.
Tưởng chừng hương của em đang tỏa,
Mềm lắm mùi thơm của thịt da.
Đêm Sóc Trăng nhớ nắng Thanh Khê,
Sông dài mà tưởng biển mân mê.
Nghiêng nghiêng từng cánh mây vừa lại,
Như dáng ai đang nhẹ bước về.
Ngẫn ngơ từ một nơi xa lắm,
Lại nhớ em rồi, em biết không?

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2019

HƯƠNG ĐỜI
Phố thơm hương
nắng sớm phố la đà,
Một chút gió 
nhẹ nhàng mơn man má.
Có đôi khi
giữa hàng cây nghiêng ngã,
Tiếng dạt dào
lại tưởng tiếng cười em.
Tôi vẫn đi
trên đường vắng nhẹ êm,
Nghe vẵng tiếng
gió mềm trên chiếc lá.
Tưởng đâu đây
giọng nói em dịu nhẹ,
Còn dư âm
trên điện thoại cầm đây.
Cứ mỗi lần
hò hẹn với chiều mây,
Được nuốt lấy
tiếng em hiền như nắng.
Hương cuộc sống
dẫu là hương vị đắng,
Cũng làm cho
năm tháng đẹp như đời.
chủ nhật 260818

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2019

ÁO DÀI ƠI 



áo dài là áo dài ơi,
dáng ai ủ nắng bên trời thu bay.
ngẫn ngơ ngàn cánh mây dài,
tưởng như còn vẫn ngát say bên chiều.
hai tà như vẫn còn xiêu,
cho hồn ai cháy như thiêu cõi tình.
tương tư về chốn phiêu linh,
ngủ quên để thấy chông chênh phận này.
áo dài cho nắng vàng say,
cho trăm năm hóa thành mây xa rồi.
cho em tóc xỏa dòng xuôi,
cho tôi mãi miết từ nơi đá vàng.
ngàn mơ theo gió vừa sang,
nhìn em tôi đã thành hoang sơ chiều !

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2019

THÔI THÌ

Thôi thì mình giả  biệt em,
Cho vầng trăng rớt xuống thềm vỡ tan.
Cho dòng sông chảy không sang,
Để bên bến cũ còn đang nhớ người.
Thôi thì nắng cháy da trời,
Để trăm năm hóa theo đời dỡ dang.
Tiếng lòng chưa biết thở than,
Hôm nay đã nhỏ một hàng lệ rơi.
Thôi thì giấc mộng đã vơi,
Tàn đêm tỉnh giấc rã rời như mây.
Ngồi bên hiên vắng như say,
Còn đây thương nhớ vẫn đầy như xưa.
Thôi thì em nhớ tôi chưa,
Nhớ người vẫn tựa chiều trưa mong chờ.
Em đừng cho nắng vào mơ,
Cho vầng trăng ép vào thơ ngỡ ngàng.
Thôi thì không hẹn đá vàng,
Nói gì đến giấc mộng tàn mà suy.
Thôi thì người cứ đi đi,
Cho tôi ở lại chẳng vì cớ chi.
Bởi đâu có một câu thề,
Nên tình theo gió đi về nơi xa.

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2019


THÔI NHÉ

MÌNH XA NHAU

NHÉ EM

Thôi nhé mình xa nhau nhé em,
Cho đời hiu hắt mộng thâu đêm.
Cho xanh xao nắng bên thềm cũ,
Cho nhớ chiều mây mộng rất mềm.

Thôi nhé tình ta như đã vơi,
Cho buồn xa lắc giữa ngàn khơi.
Cho tôi trong những đêm không ngủ,
Ngồi ngắm vầng trăng đang xé đôi.

Thôi nhé em đừng mong nhớ tôi,
Hương đời như một giấc mơ trôi.
Hai phương xa lắc vô cùng tận,
Một nửa trần gian vỡ vụn rồi.

Thôi nhé chiều nghiêng theo ánh mây,
Em từ nơi ấy gió còn bay.
Ngập ngừng chân bước về ngang ngõ,
Nghe nắng đang buồn đâu đó đây.

Thôi nhé mình chia tay nhé em,
Ân tình như lạc dấu mây êm.
Chẳng chung nhau bước như chờ đợi,
Thì hẹn hò chi để khỏi tìm.

Thôi nhé giả từ bao dấu yêu,
Trăm nghìn thương nhớ chẳng còn theo.
Mây trắng nghiêng trời cho lãng bạc,
Nhạt nhòa chẳng để lại bao nhiêu.

Thôi nhé tình xa đâu mấy thuở,
Rồi cũng tan như bọt sóng trào...

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2019

MÊ LẮM
ÁO DÀI ƠI
Ừ thì mê lắm áo dài ơi,
Mơ dáng lung linh giữa đất trời.
Xôn xao từ những chiều đang nắng,
Theo gió cho tà áo chơi vơi.
Ai biểu mình mê quá áo dài,
Của một dáng hình như biếc mây.
Nhẹ nhàng chân bước qua thềm vắng,
Khe khẻ đang làm bao kẻ say.
Thon thả chừng như cánh lụa mềm,
Nâng màu xưa cũ tựa chiều êm.
Dịu dàng qua những con đường nhỏ,
Phố bổng bừng lên theo dáng em.
Xanh lắm mây trời đang nhớ thương,
Em vừa như tỏa một làn hương.
Đâu đây từng cánh hoa vừa nở,
Vẫn hướng về em, nắng một phương.
Mê lắm áo dài bay trong gió,
Và chỉ vì em thôi...
nhớ chưa ?


CẢM XÚC
nâng niu màu nắng vô thường,
em tà áo trắng nhẹ vương gió chiều.
bên cầu ngắm một dòng xiêu,
bến sông thương nhớ dập dìu theo xuôi.
tự dưng hoa lá ven trời,
chợt xanh như vẫn xanh đời ngàn mây.
ước gì tóc cũng vờn bay,
cho ta nhẹ vuốt làm say cả lòng.
ước gì đời hóa hư không,
biến ta thành nắng nhuộm hồng má em...
ÁO DÀI
RẤT HUẾ
Cô Bắc ấy mặc áo dài rất Huế,
Tà áo mềm thon thả dáng chiều mây.
Tóc thả dài chỉ vừa xõa bên vai,
Nhưng sao thấy dịu dàng duyên quá thể.
Có ai hỏi nắng vàng bên xứ Huế,
Có hiền ngoan trong một cõi mưa về.
Chiều bâng khuâng theo từng bước ngô ngê,
Của hương gió trên dòng sông đã nhớ.
Tôi chỉ biết một cành hoa vừa nở,
Nhẹ nhàng thơm thoảng biếc nắng trưa hè.
Sẽ bâng khuâng nghiêng khẻ để còn nghe,
Tiếng cười nhẹ trong ngần biên biếc nắng.
Cô Bắc ấy đã làm tôi sâu lắng,
Thoảng hương mùa theo sợi gió bay đi.
Tà áo dài làm say nắng cuồng si,
Đem hết cả chân trời nghiêng dưới bóng.
Em chân bước để ngàn sao chuyển động,
Dáng mềm như tiên nữ múa nghê thường.
Buồn chưa kìa ai còn nói Huế thương,
Tôi chỉ thấy em hiền ngoan hơn Huế.
Sông cứ chảy trong lòng tôi em nhé,
Tà áo dài em làm ngát hồn tôi...