Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

NGẪN NGƠ
ngẫn ngơ chẳng biết nắng về đâu,
chỉ biết chiều ni gió thổi nhàu.
bên những con đường chen dấu bụi,
nhọc nhằn theo những bước chân mau.
góc phố hình như cũng mĩm cười,
theo chàng đi nhịp bước chân lơi.
đâu đây có tiếng chim vừa hót,
có vẻ như chàng đang nhớ ai .
biết nhớ ai mà sao mắt ngây,
bên trong kính cận nỗi mơ đầy.
tự nhiên xa vắng trong tiềm thức,
một dáng ai hiền như mới đây.
cứ màu hoa nở như màu áo,
cứ để lòng ai ngập gió lùa.
nhìn nghiêng hết cả chiều xanh lá,
để thấy tiếng cười ai thoáng đưa.
để phải ngẫn ngơ
để phải nhìn,
để đời nguyên vẹn áng thơ trinh.
em ơi,
mai hết ngàn sao rụng,
tôi hái mây trời đem đến em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét