Thứ Ba, 8 tháng 10, 2019

ĐÊM SÓC TRĂNG
NHỚ NẮNG SÔNG HÀN.
Đêm Sóc Trăng nhớ nắng sông Hàn,
Nhớ chiều đang gọi gió thu sang.
Nhớ ai dáng vẫn hiền như thế,
Một sớm hôm nào trên bến trăng.
Bâng khuâng đi giữa mù sương sớm,
Nghe tiếng chim kêu vọng đất trời.
Cứ tưởng tiếng cười ai cuối phố,
Cho mình giục giã bước nhanh thôi.
Nhạt ánh sao khuya giữa ngút ngàn,
Đường dài soi chiếc bóng mênh mang.
Ước gì... em vẫn bên mình nhỉ,
Như một hôm nào bên bến ngang.
Hương cỏ bềnh bồng theo gió qua,
Ấm nồng như có dáng chiều hoa.
Tưởng chừng hương của em đang tỏa,
Mềm lắm mùi thơm của thịt da.
Đêm Sóc Trăng nhớ nắng Thanh Khê,
Sông dài mà tưởng biển mân mê.
Nghiêng nghiêng từng cánh mây vừa lại,
Như dáng ai đang nhẹ bước về.
Ngẫn ngơ từ một nơi xa lắm,
Lại nhớ em rồi, em biết không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét