Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2016

CHÙM THƠ VỀ MỘT NỤ HÔN

MỘT

Nắng làm ấm một
nụ hôn,
Làm rơi
đi một nỗi buồn
em mang.
Nắng làm
cho gió đa đoan,
Nhẹ rung sợi tóc
 rớt ngang môi mình.
Để môi
thấm hết hương tình,
Để duyên
 thấm nắng thủy tinh
rạng ngời.

HAI

Hôn sao
nghiêng cả đất trời,
Nghiêng dòng sông vắng
nghiêng đồi hoàng hoa.
Nghiêng trăng
để ngọn sao sa,
Nghiêng con sóng dữ
nhạt nhòa biển khơi.
Chỉ là
một nụ hôn thôi,
Đã là muôn thuở
về xuôi theo tình.
Nụ hôn
ta gửi cho mình,
Gửi theo
cả vạn lòng tin trong đời.

BA

Nợ nhau
một nụ hôn thôi,
Mà sao nghe thấy
 lòng trôi theo sầu.
Mà đâu
phải nụ hôn đầu,
Dù rằng vẫn biết
còn lâu
mới là.
Đã đành
nụ sẽ là hoa,
Nhưng sao vẫn thấy
nhạt nhòa
sẽ xa.
Nhớ nhau
một thoáng trăng tà,
Nụ hôn
xin gửi
cho qua
một đời.
Mai sau
còn một phương trời,
Nụ hôn
gửi lại
cùng lời
trăm năm
CHÙM THƠ VỀ MỘT NỤ HÔN

MỘT

Nắng làm ấm một
nụ hôn,
Làm rơi
đi một nỗi buồn
em mang.
Nắng làm
cho gió đa đoan,
Nhẹ rung sợi tóc
 rớt ngang môi mình.
Để môi
thấm hết hương tình,
Để duyên
 thấm nắng thủy tinh
rạng ngời.

HAI

Hôn sao
nghiêng cả đất trời,
Nghiêng dòng sông vắng
nghiêng đồi hoàng hoa.
Nghiêng trăng
để ngọn sao sa,
Nghiêng con sóng dữ
nhạt nhòa biển khơi.
Chỉ là
một nụ hôn thôi,
Đã là muôn thuở
về xuôi theo tình.
Nụ hôn
ta gửi cho mình,
Gửi theo
cả vạn lòng tin trong đời.

BA

Nợ nhau
một nụ hôn thôi,
Mà sao nghe thấy
 lòng trôi theo sầu.
Mà đâu
phải nụ hôn đầu,
Dù rằng vẫn biết
còn lâu
mới là.
Đã đành
nụ sẽ là hoa,
Nhưng sao vẫn thấy
nhạt nhòa
sẽ xa.
Nhớ nhau
một thoáng trăng tà,
Nụ hôn
xin gửi
cho qua
một đời.
Mai sau
còn một phương trời,
Nụ hôn
gửi lại
cùng lời
trăm năm