BAY ĐI NGÀN
CÁNH HẠC
Bay đi ngàn
cánh hạc,
Rớt xuống một
mùa duyên.
Mãi một đời
trôi dạt,
Nghiêng mãi
một con thuyền.
Đã viết ngàn
câu như gió thổi,
Trăm chiều
trăm nắng một trăm mơ.
Nghe say lắm
chút hương ngày cũ,
Chợt thấy trần
gian cũng hững hờ.
Thôi nhé mây
chiều xanh biếc thế,
Bên trời bẻ
chút gió làm thơ.
Có khi cũng
chỉ còn đôi lúc,
Nhạt quá vầng
trăng rũ xuống bờ.
Để muốn ngàn
hoa đang nở rộ,
Từ trong ánh
mắt một ai cười.
Ngàn cánh hạc
buồn say sóng nắng ,
Tôi còn tôi
đó một mình tôi.
Say rớt nghìn
trùng trong đáy cốc,
Lạ như từ đấy
vẫn ngu ngơ.
Bên đường sẽ
hát xong rồi nhớ,
Có lẽ ngày xưa
cũng đã ngờ.
Có lẽ đừng nên
nói tạ từ,
Bởi vì trong
nhớ vẫn tương tư.
Mai xa trong
mãi vô cùng tận,
Vẫn bóng em về
trong giấc mơ.
03/08/2016